- Written by: Quý Thể
Người đàn ông đang đi tới và đứng vào vành móng ngựa chính là người tôi gặp trên xe...
- Written by: Vũ Nam
Nhà bạn ở trọ là một nhà làm ăn rất khá. Căn nhà lớn, đông anh chị em...
- Written by: Quý Thể
Bố của anh Thao mặc dù đã qua đời rất lâu vẫn còn được anh nhắc nhở...
- Written by: Quý Thể
Các bà đừng có lo, rồi đâu cũng vào đó. Cha ghẻ còn hơn mẹ ghẻ...
- Written by: Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích
Mối duyên tình “gìn vàng giữ ngọc” của hai người như thế đấy...
- Written by: Tâm Thanh
Cơ hội duy nhất cho biện lý cuộc là lời khai của các cô gái giang hồ...
- Written by: Võ Thị Điềm Đạm
Ổng hồi xuân mình ên. Thím còn giật mình nữa đây...
- Written by: Huy Anh
Nỗi buồn mất vợ của ông Ba Trầm Hương và niềm đau mất Mẹ của các con rồi cũng nguôi ngoai theo năm tháng...
- Written by: Võ Thị Điềm Đạm
Kiều Lan biết, biết rằng mình sẽ là cành lan rừng bám nhờ nhựa cây, sống nhờ bóng mát của tàn cây, suốt đời...
- Written by: Cao Đắc Vinh
Chuột sống và lớn lên ở nơi này có lẽ đã lâu nên thông thạo đường đi, nhanh nhẹn leo trèo, đôi khi ngừng lại nhìn mọi người...
- Written by: Quý Thể
Tôi cẩn thận quấn mảnh khăn sô cho cây, Mọi người lấy làm ngạc nhiên...
- Written by: Bảo Trâm, Minnesota
Nghe tới Bán Khỏa Vũ, ai cũng nghĩ rằng cô gái chỉ trang phục một nửa, không mặc áo, hay chẳng…mặc quần khi biểu diễn...
- Written by: Nguyễn Tấn Huy
Và xin hãy lập lại hòa bình giữa hai nhà cuối phố...
- Written by: Quý Thể
Thầy nói dạy người lớn chẳng cần. Dạy con nít mới khó. Ông thầy ăn mặc chững chạc con nít nó mới sợ mới chịu học...
- Written by: Phùng Nhân
Chớ còn khi ăn nhậu mà có vợ con chàng ràng một bên, thì cái sự ăn nói cũng không còn mạnh miệng...
- Written by: Quý Thể
Bác làm than, một đống than đồ sộ, cháu đã tìm thấy kim cương trong đó.
- Written by: Quý Thể
Trên đời này thứ dễ bán nhất là vàng với đô-la, thứ khó bán nhất là thơ!...
- Written by: Cao Đắc Vinh
Tuân và Lan cùng lớn lên ở xứ Đoài, cả hai đã bỏ ngang việc học vì đất nước chiến tranh...