Đã biết đời người cơn gió thoảng Thì mau, kẻo rượu sẽ bay hơi.
(Gởi Lê Lợi,Trần Văn Lữ và Hà Mẫn Luyện để nhớ buổi tối uống rượu ở trại 5 Non Nước Đà Nẵng.)
Buổi tối tiêu sầu - chai rượu đắng Tri âm này hãy uống cho say Lỡ mai có chết - không ân hận Vì đã ngồi chung một chiếu này
Thằng bạn chưa già nhưng tóc bạc Bụng đầy Kinh Lễ với Kinh Thư Chuyện đời hư ảo xin mày gác Không lẽ mày là Ngũ Tử Tư?
Hay mày muốn làm một Nhan Hồi Thôi ! Hãy vì nhau uống mềm môi Đã biết đời người cơn gió thoảng Thì mau, kẻo rượu sẽ bay hơi.
Bên ta có cả người Lê Lợi Hình như chưa biết một lần say Đêm nay cũng thấy lòng như mới Cất tiếng cười vang giọng ngất ngây
Còn nữa, thằng kia sao mầy khóc? Nhớ em hay buồn nghĩa thầy trò? Nếu đã chọn lầm nghề dạy học Hãy xem tình ấy cũng như tro.
Xem ta hơn nửa đời lưu lạc Bắt chước Tú Xương với Tản Đà Ta cũng có người yêu bội bạc Mà có bao giờ ta nói ra?
Còn nốt chút này xin cạn hết Say mèm sẽ ngủ suốt đêm nay Uống đi! nếu lỡ mai ta chết Thì cứ coi là chiếc lá bay
PHAN PHỤNG THẠCH |