Sự tích bông tai |
Tác Giả: Lê Hoàng | |||
Thứ Tư, 15 Tháng 6 Năm 2011 07:36 | |||
Nếu nước là phần không thể thiếu của cuộc sống thì bông tai là phần không thể thiếu của phụ nữ Họ đeo bông tai khi ra đường, khi về nhà, khi đến công ty và kẻ cả khi đi tắm. Bông tai làm bằng vàng, bằng bạc, bằng vỏ ốc, bằng gáo dừa, xương cá, có lúc bằng... tai kẻ khác. Bông tai có đôi nhẹ như bấc nhưng cũng có lúc lên đến nửa ký, đã có phụ nữ phải đi bệnh viện vì bông tai rớt trúng chân. Tại nhiều nước ở châu Mỹ, sản xuất bông tai là ngành công nghiệp chỉ đứng sau công nghiệp xe hơi. Cũng tại Mỹ, nếu cướp nhà băng bị đi tù thì cướp bông tai có thể bị tử hình. Trước thảm họa này, chính quyền rất lo lắng. Họ bèn mở một cuộc thi tìm cách khắc phục. Giải nhất là một chuyến du lịch đến vùng đất không có phụ nữ nói, chỉ có chim hót, vượn hoặc hổ báo kêu. Cuộc thi phát động ba năm, tuyên truyền sâu rộng trên khắp các phương tiện thông tin đại chúng mới tìm ra một thí sinh xuất sắc. Chàng ta có một khả năng phi thường là tỏ ra bình thản trước mọi lời ca cẩm, trì triết, tru tréo, than thở, kêu rên, la lối, quát tháo, mắng mỏ của mọi cô gái hoặc mọi bà già. Dù họ có nói thế nào, nói ra sao thì chàng vẫn thản nhiên ngồi đọc báo, xem ti vi hoặc cười vui vẻ. Tất nhiên giải thưởng cao quý phải thuộc về chàng. Báo chí đổ xô vào phỏng vấn, chàng cho biết bản thân chả có bí quyết gì đặc biệt. Cái chính là thương yêu, tôn trọng phụ nữ và biết lắng nghe họ. Các cô gái vô cùng vui mừng. Họ đua nhau yêu chàng, lấy chàng ra làm tấm gương sáng ngời cho trai tráng noi theo. Chàng được mời phỏng vấn trên ti vi, được mời đóng phim và đóng quảng cáo. Tóm lại, chỉ nhờ đôi tai có sức chịu đựng, chàng được hưởng những thứ mà rất nhiều kẻ có trí tuệ mơ ước. Nhưng những gã đàn ông khác ghen tị, nghi ngờ (xin nói thêm, ghen tị, nghi ngờ hoàn toàn không phải là đức tính độc quyền ở phụ nữ như ta tưởng). Đàn ông không tin chàng trai kia có tài năng gì hơn họ, vì bao lâu nay, bao nhiêu đàn ông đã cố gắng đến tận cùng mà vẫn gục ngã, lý do gì kẻ kia thắng cuộc? Đàn ông bèn tổ chức rình mò, luân phiên theo dõi chàng trai may mắn suốt cả ngày đêm. Họ gắn trong nhà, trong công ty chàng làm việc những máy quay phim tối tân nhất, xưa nay chỉ dùng cho gián điệp. Rồi họ phát hiện ra chàng trai ấy có hai cục gì bé xíu, hễ gặp phụ nữ là nhét sâu vào trong tai. Hai cục đó cách âm, thế là phụ nữ nói gì thì nói, anh ta vẫn mỉm cười vui vẻ vì có câu nào lọt vô đâu. Đầu tiên, các cô gái vui mừng, sau đấy thì họ sinh nghi: tại sao họ ca cẩm đến đâu, chồng con cứ ngoác mồm ra cười? Phụ nữ đành nhân nhượng. Cô nào cũng giữ trong túi hai cục nhỏ, khi cần sẽ phát cho đàn ông giúp họ đỡ phải nghe trong khi mình vẫn nói. Bông tai ra đời từ đó!
|