Home Đời Sống Xuân Tân Mão 2011 Mùa xuân nói chuyện dưỡng sinh trường thọ phương Đông

Mùa xuân nói chuyện dưỡng sinh trường thọ phương Đông PDF Print E-mail
Tác Giả: ThS. Hoàng Khánh Toàn   
Thứ Sáu, 04 Tháng 2 Năm 2011 12:51

Ai cũng chỉ sống một lần.

 Bởi thế, mọi người đều yêu quý sinh mạng của mình và luôn ước mong được sống khỏe, sống lâu. Có trẻ ắt có già, có sinh ắt có tử, đó là quy luật tự nhiên không ai có thể cưỡng lại được. Cho nên, từ ngàn đời nay con người luôn tìm mọi cách để bảo vệ, nâng cao sức khỏe và kéo dài tuổi thọ, nhất là khi xã hội ngày càng văn minh, đời sống vật chất ngày càng được cải thiện. Nhưng, làm thế nào để đạt được sự trường thọ thì không phải ai cũng có được một lời đáp thỏa đáng và đúng đắn.

Dưỡng sinh trường thọ là gì?

“Dưỡng” là nuôi dưỡng, bảo vệ; “sinh” là sự sống, mạng sống; “dưỡng sinh” còn gọi là “bảo sinh”, “nhiếp sinh”, “đạo sinh”… chính là những hoạt động tích cực và chủ động của con người nhằm thích nghi ngày càng tốt hơn với môi trường tự nhiên và xã hội để gìn giữ, bảo vệ, nâng cao sức khỏe và kéo dài tuổi thọ. Nói theo cổ nhân, dưỡng sinh có nghĩa là “bảo dưỡng sinh mạng”, muốn vậy phải “thuận tự nhiên” (thích ứng với môi trường tự nhiên và xã hội xung quanh) và “dưỡng chính tính” (bảo vệ và nuôi dưỡng chính khí - sức đề kháng).
 
 Trải qua hàng ngàn năm hình thành và phát triển, dựa trên cơ sở lý luận vững chắc của triết học cổ đại phương Đông, lại được thực tiễn khắt khe kiểm nghiệm, ngày nay phép dưỡng sinh trường thọ đã thực sự trở thành một bộ môn khoa học chuyên nghiên cứu về lý luận và phương pháp dự phòng bệnh tật, bảo vệ và phục hồi sức khỏe, làm chậm quá trình lão hóa và kéo dài tuổi thọ.

Nội dung của dưỡng sinh trường thọ?

Phương pháp dưỡng sinh trường thọ có nhiều loại khác nhau. Nếu căn cứ vào hình thức có thể phân thành 3 loại:

Dưỡng sinh sinh hoạt bao gồm các phương pháp ăn uống, sinh hoạt, lao động, nghỉ ngơi, điều dưỡng tinh thần và vệ sinh tình dục.

Dưỡng sinh tự nhiên bao gồm phương pháp dưỡng sinh bốn mùa và dưỡng sinh hoàn cảnh.

Dưỡng sinh kỹ thuật bao gồm các phương pháp châm cứu, xoa bóp, tập luyện khí công, thực dưỡng và dược dưỡng.

Nếu căn cứ vào mục đích có thể phân thành 2 loại: dưỡng sinh thông thường và dưỡng sinh chuyên biệt. Nhưng dù phân loại theo cách nào thì nội dung cơ bản của phương pháp dưỡng sinh trường thọ cũng gồm 3 vấn đề: kiện thân, dưỡng tâm và mỹ dung.

Kiện thân

Còn gọi là dưỡng thân, nghĩa là sử dụng các biện pháp cần thiết làm cho bên ngoài da dẻ sáng láng, cơ nhục, tay chân rắn chắc, ngũ quan linh lợi; bên trong tạng phủ khỏe mạnh, kinh mạch lưu thông, khí huyết sung túc. Để đạt được điều này, ba vấn đề quan trọng nhất cần thực hành là: ăn uống khôn ngoan, dùng thuốc hợp lý và vận động tập luyện đúng cách.

Ăn uống là điều kiện cơ bản để duy trì sự sống và quá trình sinh trưởng, phát dục của cơ thể, nhưng điều quan trọng là phải đảm bảo đầy đủ, cân bằng, điều độ và vệ sinh.

Dùng thuốc để cường thân ích thọ là việc nên làm, song theo phép dưỡng sinh trường thọ thì phải “biện chứng thi trị”, nghĩa là phải căn cứ vào đặc điểm thể chất và tình hình sức khỏe bệnh tật cụ thể của mỗi người mà lựa chọn và dùng thuốc cho phù hợp, cơ thể thiếu cái gì thì bù đắp cái đó, không được sử dụng vô độ, bừa bãi.

Nước chảy thường xuyên thì không hôi thối, trục cánh cửa luôn quay thì không han gỉ, cơ thể con người cũng cần vận động và tập luyện thường xuyên thì mới mong có được sức khỏe và trường thọ. Tuy nhiên, tập luyện có nhiều cách, cách nào cũng có sở trường sở đoản, cho nên phải biết lựa chọn một cách thông minh và có hướng dẫn chu đáo thì mới đạt được hiệu quả theo ý nguyện.

Dưỡng tâm

Còn gọi là dưỡng thần, nghĩa là sử dụng các biện pháp cần thiết để điều hòa đời sống tinh thần, tình cảm cốt sao đạt được sự ổn định và cân bằng. Theo Y học cổ truyền, “thần” là một trong ba thứ cực kỳ quan trọng (tam bảo) của nhân thể cùng với “tinh” và “khí”. Vả lại, một trong những quan điểm cơ bản của Y học cổ truyền phương Đông là “hình thần hợp nhất”, nghĩa là giữa thể xác và tinh thần luôn có một mối quan hệ biện chứng hết sức mật thiết. Cho nên, muốn cho thân thể cường tráng và trường thọ thì nhất thiết phải chủ động xác lập cho được một đời sống tinh thần khỏe mạnh. Nói như danh y Tuệ Tĩnh là phải “thanh tâm”, “quả dục” để “tồn thần”. Quách Khang Bá, dưỡng sinh gia trứ danh Trung Quốc cũng nói: “Tự thân hữu bệnh tự thân tri, thân bệnh hoàn tương tâm tự y, tâm cảnh tịnh thời thần diệc tịnh, tâm sinh hoàn thị bệnh sinh thì” (Thân mình có bệnh chính mình biết, thân bệnh thì nên chữa tâm đi, tâm trạng được yên bệnh sẽ hết, tâm mà rối loạn bệnh tất nguy).

Mỹ dung

Có nghĩa là sắc đẹp và làm đẹp, nhưng ở đây phải hiểu “mỹ dung” không chỉ giới hạn ở khuôn mặt và hình hài bên ngoài mà điều quan trọng là phải tạo được cái đẹp có tính tự nhiên và chỉnh thể, đẹp cả trong lẫn ngoài, cả thể xác và tâm hồn. Trong “mỹ dung” dưỡng sinh cổ truyền phương Đông, điều đó có nghĩa là phải tuân thủ triệt để nguyên tắc “hình thần kiêm cố, nội ngoại đồng trị”. Sở dĩ cần làm như vậy là vì: vùng mặt chỉ là một bộ phận của cơ thể con người, muốn đạt được mục đích làm đẹp thì nếu chỉ bảo dưỡng vùng mặt không thôi thì chưa đủ, mà phải làm cho công năng tạng phủ điều hòa, kinh mạch vận hành thông suốt, khí huyết toàn thân vượng thịnh thì không những chỉ riêng bộ mặt mà dung mạo toàn thân cũng toát lên vẻ đẹp tự nhiên và bền vững.

ThS. Hoàng Khánh Toàn