Home Đời Sống Suy Tư Dòng Đời Vụ chồng bắt vợ xem clip sex: Ám ảnh

Vụ chồng bắt vợ xem clip sex: Ám ảnh PDF Print E-mail
Tác Giả: Saigon Echo sưu tầm   
Thứ Năm, 16 Tháng 2 Năm 2012 11:24

 Cuộc sống của người vợ bất hạnh ấy đã có gì thay đổi và chị đã nguôi ngoai được nỗi ám ảnh sau ngần đó thời gian?

 

Những ngày trung tuần tháng 11/2011 vừa qua, việc một người chồng đánh đập vợ dã man rồi bắt xem clip mình quan hệ tình dục với nhân tình trong nhà nghỉ ở thị xã Phúc Yên (Vĩnh Phúc) đã gây xôn xao dư luận. Ngay sau đó, người chồng đã bị công an khởi tố và bắt giam, còn hai mẹ con người vợ đã được đưa về tạm trú ở "Ngôi nhà bình yên".

 

Khó khăn lắm chị Trần Thị Lý mới nói ra được những uất ức trong lòng mình

Đến giờ, người phụ nữ này vẫn không dám khơi lên trong mình ngọn lửa hy vọng về một cuộc hôn nhân mới. Với chị, ngần đó niềm đau đã làm chị không còn niềm tin vào bất kỳ người đàn ông nào nữa.
 
Nhói lòng khi con thơ hỏi bố
Trong Tết Nguyên đán vừa qua, phóng viên đã gọi điện rất nhiều lần cho chị Trần Thị Lý để cập nhật thông tin về hoàn cảnh sống mới của hai mẹ con nhưng chị Lý đều từ chối gặp gỡ vì chưa có gì mới để chia sẻ. Thế rồi tình cờ vào những ngày đầu xuân Nhâm Thìn, phóng viên gặp chị Lý trên một con phố gần tòa soạn báo. Vì đã quen biết từ trước nên sau một hồi trò chuyện chị cũng đã đồng ý bước vào một quán cà phê nhỏ để trải lòng mình về những gì đã qua.

Tuy nhiên, chưa bước vào câu chuyện, chị Lý đã nhoè trong nước mắt. Và mặc dù đã cố thu thân hình nhỏ nhắn của mình vào bộ quần áo ấm thẫm màu nhưng chị vẫn không thể giấu hết nỗi ám ảnh đang hiện rõ trên khuôn mặt. Cũng may, những nét xinh xắn của người phụ nữ một con và nước da trắng hồng đã giúp người đàn bà bất hạnh này bớt phần tiều tụy.

Chị Lý cho hay, sau một thời gian được đưa về nương náu ở "Ngôi nhà bình yên" (thuộc Trung tâm Phụ nữ và phát triển, Hội phụ nữ Việt Nam) hai mẹ con chị đang dần hồi phục sức khỏe. Những vết thương trên cơ thể chị do người chồng bạc ác đánh đập nay đã biến thành những vết thẹo chằng chịt. Tâm lý cũng đã có phần ổn định hơn nhờ sự quan tâm, sẻ chia và động viên thường xuyên của các anh chị trong "Ngôi nhà bình yên" cùng bạn bè, người thân, cộng đồng... Tuy nhiên, nỗi ám ảnh về những trận đòn thừa sống thiếu chết và những lần bị chồng, gia đình chồng làm nhục thì vẫn thường trực trong từng giấc ngủ của chị. Với người phụ nữ này thì những gì đã xảy đến với chị còn khủng khiếp hơn một cơn ác mộng kinh hoàng.
"Cho đến bây giờ, khi bình tâm lại để nghĩ suy, tôi vẫn không thể nào lý giải nổi vì sao chồng và gia đình nhà chồng lại đối xử tàn nhẫn với mẹ con tôi như thế?! Từ khi về làm vợ, làm dâu nhà họ Nguyễn tôi đã hy sinh rất nhiều thứ để vun vén gia đình, xây dựng hạnh phúc. Mấy năm trời lăn lộn nơi xứ người, bán mồ hôi nước mắt để chắt bóp từng đồng gửi về cho chồng cũng vì nghĩ đến hạnh phúc ấy. Vậy mà, người ta tráo trở và phũ phàng nhanh đến mức tôi không thể tin đó là những người tôi từng yêu thương" - chị Lý nói trong nước mắt.

Đau lòng nhất với người mẹ trẻ này là mỗi lần con thơ hỏi bố. Những lúc như thế, lòng chị Lý dù quặn đau, rất muốn khóc nhưng vẫn phải giả bộ cười và nói tốt về chồng để con nguôi đi nỗi ám ảnh. Tuy nhiên, cháu Nguyễn Khánh Ly dù mới 5 tuổi nhưng đã ý thức rất rõ những việc bố đối xử với mẹ. Nhiều lúc đang ngủ, Khánh Ly giật mình thức giấc rồi hồn nhiên hỏi mẹ: "Bố Thịnh đi đâu mà mãi chẳng thấy lên đưa mẹ con mình về quê?", "Tại sao bố lại đánh mẹ chảy máu?", "Tại sao bố lại làm như thế với cô A. trên ti vi?" (khi Nguyễn Tiến Thịnh đánh đập chị Lý rồi bắt chị xem đoạn clip mình quan hệ tình dục với nhân tình trong nhà nghỉ, cháu Khánh Ly cũng có mặt ở đó)... Nói rồi Khánh Ly khóc òa trong nỗi sợ hãi. Bế con thơ vào lòng, chị Lý cũng không cầm được nước mắt. Hai mẹ con cứ ôm nhau khóc trong đêm đông lạnh giá, trong muôn phần tủi nhục của cuộc đời.

Có nhiều lúc thấy mẹ buồn, Khánh Ly như ngầm hiểu nên vỗ về mẹ: "Mẹ yên tâm, bố Thịnh đi Hàn Quốc về sẽ đến đón mẹ con mình về nhà mẹ nhỉ? (mỗi khi con nhỏ hỏi về bố, chị Lý toàn nói dối con là bố đang đi làm việc tận Hàn Quốc để lấy tiền mua sữa cho con)". Có lúc Khánh Ly vì nhớ bố quá cứ hối thúc chị: "Mẹ gọi điện bảo bố về đi, con sẽ không uống sữa nữa, con chỉ muốn bố mẹ bên nhau. Con sẽ bắt bố hứa không được đánh mẹ nữa". Nghe con thơ thỏ thẻ, chị Lý lại bội phần thương con.


Một số người dân trong khu phố 5, ở thị xã Phúc Yên đang góp tiền cho chị Lý để mua thuốc cho con gái

Bà nội cạn tình với cháu
Cũng vào dịp cận Tết vừa qua, Khánh Ly bị viêm phổi nặng phải cấp cứu tại bệnh viện, chị Lý có gọi điện về Phúc Yên nhờ người qua báo tin cho gia đình nhà chồng nhưng cũng chẳng ai đoái hoài mặc dù đứa cháu nhỏ không hề có tội. Con nhỏ bệnh nặng, dù được "Ngôi nhà bình yên" hỗ trợ một phần thuốc men và viện phí nhưng chị Lý vẫn rất khó khăn. Bởi khi được đưa đi cấp cứu ở bệnh viện Phúc Yên rồi về sống ở "Ngôi nhà bình yên" chị hoàn toàn tay trắng. Tất cả tiền bạc do chị làm ra khi đi xuất khẩu lao động ở Angola và cả tiền công chị làm kế toán cho cửa hàng vàng bạc ở Phúc Yên đều đưa cho mẹ chồng giữ để chi tiêu cuộc sống hàng ngày.

Bước đường cùng, chị Lý đành đánh liều về nhà chồng để xin hỗ trợ tiền chữa trị bệnh cho con vì chị nghĩ họ dù giận con dâu nhưng đối với cháu nhỏ sẽ không thể khoanh tay đứng nhìn cháu ốm nặng. Đi cùng chị Lý về nhà chồng hôm đó còn có đại diện của Hội liên hiệp Phụ nữ thị xã Phúc Yên, tổ dân phố, chi hội Phụ nữ tổ 5, phường Hùng Vương. Mặc dù, chị Lý cùng mọi người trong đoàn đã nói hết tình hết nghĩa mong bà Vui (mẹ chồng) giúp mẹ con chị Lý một ít tiền để thuốc thang, chữa bệnh nhưng bà mẹ chồng đã không những không cho lại còn lên giọng trách móc...

"Sau một hồi phân bày hơn thiệt, tôi bất đắc dĩ phải xông vào phòng mẹ chồng tôi để lấy hai con lợn tiết kiệm của cháu Khánh Ly. Bình thường, cháu có hai con lợn tiết kiệm, một con lợn toàn bỏ tiền mệnh giá từ 50.000 đồng trở lên, một con lợn cho "ăn" hàng ngày với đủ các loại tiền khác nhau. Cả hai con lợn này đều bị mẹ chồng tôi cất giữ trong phòng riêng của bà. Tôi vào thì thấy chỉ còn con lợn nhựa màu hồng. Tôi định bụng sẽ ôm cả con lợn ấy lên Hà Nội cho con gái mừng nhưng mọi người bảo "lấy kéo mổ ra để xem có bao nhiêu tiền trong đó, không mẹ chồng mày lại vu oan cho là lấy cắp tiền của bà". Khi mọi người lấy kéo mổ con lợn ra thì trong đó chỉ còn một ít tiền lẻ, tổng cộng hơn 70.000 đồng. Thấy vậy, tôi nghẹn ngào không nói được gì, mọi người dìu tôi ra ngoài rồi mỗi người cho một ít tiền để về mua thuốc cho con".

Chị Lý cũng cho biết thêm, Tết vừa rồi, hai mẹ con chị đành phải về quê ngoại ở Ba Vì đón Tết. Trước đây, trong mắt bạn bè và xóm làng, chị được xem là "thần tượng" vì vừa được học hành tử tế lại lấy được chồng vừa đẹp trai vừa trí thức, có nhà lầu, xe hơi khi còn rất trẻ... ấy thế nên giờ đây, khi mọi chuyện xảy ra, chị không dám gặp lại bạn bè mà cũng không dám đến nhà ai chơi. Mấy ngày Tết, hai mẹ con cứ ru rú ở nhà vì xấu hổ và tủi thân. Tuy nhiên, làng xóm và bạn bè khi hay tin, ai cũng cảm thông và chia sẻ với chị. Bởi vậy, dù không có chồng, không có bố bên cạnh nhưng cả hai mẹ con đã có được những ngày xuân thật ấm áp tình người.

 

Con lợn nhựa tiết kiệm của bé Khánh Ly khi mổ ra chỉ còn hơn 70 nghìn đồng

Khi được hỏi: "Nếu mai này chồng chị ăn năn hối lỗi, muốn quay lại thì chị có cho anh ấy một cơ hội để làm lại từ đầu?", chị Lý ngân ngấn lệ: "Tình cảm thì tôi vẫn còn nhưng tôi không thể tha thứ cho anh ấy vì những gì anh ấy đã gây ra cho mẹ con tôi. Nỗi khiếp đảm lúc nào cũng thường trực trong tôi nên tôi rất sợ.

Vẫn đan khăn len để gửi cho chồng
Chia sẻ về công việc hiện tại, chị Lý cho biết, chị vừa được một chị tên Hạnh, cũng là một trong những người đã từng có mặt ở bệnh viện Phúc Yên (khi chị được bệnh viện cho xuất viện) để đưa hai mẹ con về trú ngụ ở "Ngôi nhà bình yên" nhận vào làm kế toán kho trong công ty riêng của chị. Công việc mới tuy còn có nhiều bỡ ngỡ nhưng chị rất vui vì đã có việc làm, có thêm được khoản thu nhập để trang trải cuộc sống và lo cho con gái. Hàng ngày chị đi làm, con gái được các cô ở trường mầm non của "Ngôi nhà bình yên" chăm sóc và dạy dỗ nên chị rất yên tâm. Ngoài ra, cứ mỗi khi có tâm sự, các thành viên trong đại gia đình "Ngôi nhà bình yên" và công ty mới lại ra sức động viên, an ủi nên chị đã có thêm nhiều nghị lực để vượt qua khó khăn.

"Từ ngày xảy ra cơ sự, chồng tôi bị bắt giam còn hai mẹ con về sống ở Hà Nội nên không hay biết thông tin gì về anh ấy. Tuy nhiên, đợt rồi, thấy thời tiết lạnh giá, tôi đã giấu các anh chị trong "Ngôi nhà bình yên" tìm mua len về để đan khăn và mũ gửi vào cho anh ấy. Thực tâm mà nói thì tôi vẫn còn tình cảm với anh ấy, dù sao thì chúng tôi cũng từng là vợ chồng, cũng đến với nhau vì tình yêu... Các anh chị khi biết tôi đan khăn cho chồng đã mắng: "Con này, đúng là dở hơi, nó đối xử với mày cạn tình cạn nghĩa như thế mà còn lo cho nó được" - chị Lý tâm sự.

Khi được hỏi: "Nếu mai này chồng chị ăn năn hối lỗi, muốn quay lại thì chị có cho anh ấy một cơ hội để làm lại từ đầu?", chị Lý ngân ngấn lệ: "Tình cảm thì tôi vẫn còn nhưng tôi không thể tha thứ cho anh ấy vì những gì anh ấy đã gây ra cho mẹ con tôi. Nỗi khiếp đảm lúc nào cũng thường trực trong tôi nên tôi rất sợ. Tôi sợ anh ấy lại "ngựa quen đường cũ", sợ nhà chồng vẫn giữ thái độ không thiện chí. Ngay cả đến bây giờ, khi con trai họ sai sờ sờ ra thế mà họ còn chẳng biết nghĩ suy lại nữa là...". Chị Lý bỏ lửng câu trả lời trong uất nghẹn. Bao nhiêu nỗi uất ức chị cố kìm nén như bật tung trong từng tiếc nấc xót lòng.

Đến giờ, người phụ nữ này vẫn không dám khơi lên trong mình ngọn lửa hy vọng về một cuộc hôn nhân mới. Với chị, ngần đó niềm đau đã làm chị không còn niềm tin vào bất kỳ người đàn ông nào nữa. Chị cũng đang phân vân không biết nên về lại Phúc Yên để bắt đầu lại cuộc sống sau khi đã ổn định hoàn toàn hay sống lại ở Hà Nội. Vì bám trụ lại Hà Nội chị chỉ có một thân một mình. Chị sợ sẽ không đủ sức để lo lắng cho con gái khi mình là thân "liễu yếu đào tơ" mà con thì còn quá nhỏ. Còn về Phúc Yên chị lại sợ con phải đối mặt với những điều thị phi đơm đặt, sợ nỗi ám ảnh trong con sẽ không thể nguôi ngoai. Chị càng nói, càng thấy nỗi sợ hãi vẫn đang đè nặng lên đôi vai gầy guộc, bé nhỏ của chị. Chúng tôi chỉ biết khuyên chị hãy tin ở đạo lý "ở hiền sẽ gặp lành", "gieo nhân nào, gặt quả đấy".