- Written by: Văn Quang
Mỗi lần đi ngang qua đường Đồng Khởi, tôi không thể nào quên đó là đường Tự Do xưa kia của chúng tôi.
- Written by: Phùng Hi
Thị Hến là nhân vật em đóng vai rất đạt trong những buổi diễn văn nghệ quần chúng...
- Written by: Song Thao
Mắt coi nhưng miệng phải nhai popcorn. Dân ta còn ô mai cho đỡ buồn miệng.
- Written by: Chú Chín Cali
Cuộc sống hạnh phúc chấm dứt từ khi nhạc mẫu tôi ngã bịnh.
- Written by: Kim Loan
Ðây là Phở Bắc nhá! Ðây là Phở “Hà Lội” nhá! Muốn tương thì về Lam (Nam) mà ăn! Rách việc!!!
- Written by: Nguyễn Thị Thanh Dương
Thời cuộc đã phát sinh ra nghề đi buôn đủ loại đủ kiểu...
- Written by: MINH THÙY
Tư Râu làm tổ trưởng dân phố, do dân bầu lên, chứ không phải do chính quyền chỉ định.
- Written by: Đặng Mai Lan
Chẳng biết có thể gọi nơi ấy là làng hay xóm...
- Written by: Nguyễn Thị Thêm
Căn nhà ít có tiếng cười, chỉ có những lời chì chiết của mẹ và sự chịu đựng của bố.
- Written by: Nguyễn thị Cỏ May
Họ yêu nhau hết mình. Không ai thấy có sự chênh lệch tuổi tác.
- Written by: Tràm Cà Mau
Con gái mình có phước, lấy được một thằng chồng hiền như đất cục, biết cưng chiều, hết sức nhịn vợ và chăm sóc cho gia đình.
- Written by: Vũ Thư Hiên
Ba năm liền, hai ông thông gia không giáp mặt nhau, không gửi cho nhau một lời hỏi thăm.
- Written by: Đặng Mai Lan
Anh không phải là Trương Chi, mà dẫu có là một Trương Chi thì tôi nhất định chẳng bao giờ là Mỵ Nương cả.
- Written by: Khuyết danh
Tuổi già vốn đã cô đơn mà nơi đây lại hầu như tách biệt với thế giới bên ngoài.
- Written by: Hoàng Hải Thủy
Người ta qua 60 tuổi được kể là già.
- Written by: Tiểu Thu
Những vị cao niên được trọng vọng thấy rõ trong bữa ăn, họ ăn ít và thường xong đầu tiên.
- Written by: Triều Thành
...''đôi khi con không cần những câu trả lời. Con chỉ muốn có người lắng nghe con”.
- Written by: Bá Dương
Người Tàu sở dĩ trở thành xấu xí như ngày nay bởi chính vì họ không hề biết rằng mình xấu xí.
- Written by: Trần Mộng Tú
Dưới đáy hộp tâm hồn cái vốn liếng văn chương Việt của bà vẫn nằm nguyên đó