Cả thời thơ bé, thiếu niên Việt-Nam ai cũng một lòng một dạ yêu kính bác, coi "Bác" như thần tượng, như tiên ông giáng thế. Chỉ từ khi Đông Âu sụp đổ, đứng đầu là Liên Bang Sô Viết, những thông tin về bác từ từ hé lộ. Nghiêm trọng nhất, để cứu nền kinh tế xã hội chủ nghĩa èo uột, ngắc ngoải bên bờ sự phá sản, diệt vong, đảng CS Liên Sô đã quyết định bán một nửa kho lưu trữ của mình cho Mỹ. Thế là cái kim trong bọc cũng lòi ra nữa là cả trái tim bác Hồ. Cho dù được sơn, phết bởi hàng ngàn giai thoại đẹp đẽ sáng láng cũng bị bong ra từng mảng để trả sự thật về cho lịch sử. Tượng thần trong chùa Phật dù có bị gió bão làm ngả nghiêng, siêu vẹo, trong mắt người phàm tục vẫn thiêng, Miếu thờ dưới bàn tay vô đạo của CS tàn sát vẫn nguyên vẹn hình bóng miếu thờ... Nhưng thần tượng Hồ Chí Minh khi bị sụp đổ đã gây nên bao bi phẫn trong lòng người dân Việt-Nam. Các cựu chiến binh già, cả cuộc đời trai trẻ say chí lớn, "ào ào tiến theo người như thác đổ", đến khi giật mình ngoảnh lại tóc điểm sương mới chịu lấy vợ, sinh con, chịu cảnh cha già con cọc, tóc bạc, răng long con nuôi con đỏ, ru hời, hời ru. Nhiều người mải miết khắp các chiến trường Đông, Băc, Tây, Nam "chiếc balô bạc mầu 3 cuộc chiến", trở về, hậu quả nhỡn tiền không thể tránh là "vợ già, con dốt, nhà dột". Không ít người vĩnh viễn vô sinh vì căn bệnh sốt rét mãn tính làm cạn kiệt tinh trùng, hoặc đẻ con tật nguyền vì chất độc da cam ăn sâu vào cả tim óc, cốt tủy....Bao nhiêu thanh niên xung phong làm đường, tải đạn ra mặt trận chịu cảnh lỡ bước, chết già,,, Cả một thế hệ sau 75, từng phấn đấu học tập để được nhận danh hiệu "cháu ngoan bác Hồ"... Tất cả đều tấm tức khóc như trẻ nhỏ bị mẹ mìn lừa dối bán qua biên giới lấy tiền, khi thần tượng đẹp đẽ trong phút chốc chỉ còn là một gã yêu râu xanh, hiếu sát, tham tàn. Bao người già lặng lẽ khóc thầm, nước mắt chảy ngược vào trong khi máu xương anh em đồng đội hoá thành vô nghĩa hết. Cũng không ít lời nguyền rủa thốt lên khi được xem di chúc của bác và cả kho tư liệu về "người ", do con cháu lên mạng tìm được mang về... Trong khi họ cuồng tín lao vào trò chơi giết người, xé nát mình cho tổ quốc lớn lên, thì vị cha già của họ nhẫn tâm chời trò dối lừa, đưa cả dân tộc vào con đường nô lệ, tay sai cho Nga sô, Trung cộng, gây bao cảnh "nồi da xáo thịt, huynh đệ tương tàn" từ "cải cách điền địa", "chỉnh cán rèn cơ":, "hợp tác là nhà, xã viên là chủ" v.v... Sau khi đứng cúi đầu mặc niệm, những vần thơ râm ran xuất hiện, đặc biệt là Bút Tre - vốn là thế mạnh của quần chúng - vì nôm na dễ làm mà vẫn giữ được tình hồn nhiên hóm hỉnh. So với kiều bào nước ngoài, độc giả trong nước vẫn ở trình độ a,b,c trong việc nhìn nhận đánh giá về đảng, về bác, vì những thông tin ma quái, "tối mật" bị bưng bít, căt xén, che đậy. Vì vậy tác giả mạo muội để công sáng tác, sưu tầm một số bài, số câu điển hình (có chỉnh sửa thêm cho hoàn thiện). Hy vọng lấy tiếng cười làm vũ khí sắc bén... nếu không góp phần dập tắt được hình tượng bác Hồ trong lòng quần chúng, thì cũng "mua vui cũng được một vài trống canh". I. - Viết về Bác Nếu đời không có Sinh Cung Dân đâu phải họa Hồ Khùng ... Chí Minh Mải mê bác chỉ làm tình Bước chân trải khắp ... thân hình chị em Bác Hồ là lão già dê Năm thê, bẩy thiếp ra bề trai tân Sự nghiệp "kách mệnh" trong quần Chúng con lớn giữa hai chân bác Hồ II. - Bác học chữ Nho Bác Hồ thuở con học Nho Cùng chung đèn sách với "lò" bác Tôn Trong lớp bác chẳng làm ồn Mải mê bác bắt mất hồn chị em Thế rồi từ đó đêm đêm Sự nghiệp "kách mệnh" trèo lên mặt giường Đảng ta chỉ một con đường Vùng lên: Chăn gối, chiêu giường... vùng lên! Chị em nằm dưới ngợi khen Việt-Nam đẹp nhất có tên ... cu Hồ. III. - Con Chim Bác Hồ Bác Hồ có một con chim Bác nhờ chị Định đi tìm cái lông. Nỗi băn khoăn mãi chất chồng "Lông đen, chim đỏ rõ dòng ...chí minh" Thảo nào bác đến đa tình Minh Khai, cùng với Tuyết Minh ... vợ đời Ra đi cuốc đất cùng trời Bao nhiêu con vãi, con rơi vợ ngày Bao nàng Kiều chết bỏ thây Tôn vinh bác, lũ dân cày ngợi ca: "Bác là cha của mọi nhà Là ông triệu cháu, là ... bà con xa" Bác ơi tim bác bao la Ôm trọn phụ nữ nước Nga, nước mình Nhớ thương con dán tấm hình Vào nơi tôn kính.... cửa mình bác ơi! IV. - Bác thành tiên giữa trần Cả đời bác sống đảo điên Đảng tôn thờ bác thành tiên giữa trần Ban ngày bác hoá thánh thần Ban đêm bác lại tần ngần như ma Ban ngày bác mải làm cha Ban đêm bác lại ngầy ngà như con Chị em ta giữ đảo Côn Lôn rộng bát ngát bồn chồn... bác vô (*) ((*).- Đảo Côn Lôn là hòn đảo lớn nhất Việt-Nam :rộng bát ngát) V. - Râu bác oai phong Bác Hồ cùng với Bác Tôn Rủ nhau ra suối nhìn l. Minh Khai Nhìn xong tấm tắc khen hoài Lông nàng quả thật rậm dài làm sao!? Cứ tưởng nàng ấy vô mao? Nào hay rậm rạp khác nào Castro... Ghé tai Tôn nịnh anh Hồ "Râu bác cũng giống lông đồ Minh Khai" Hồ rằng: "Chú nói chẳng sai Thực ra lông nó còn dài hơn tôi" Bác Tôn ngắm nghía một hồi "Bác nói chí phải, là tôi nhìn lầm" Bác trông thanh thoát bội phần Castro rậm, xoắn, ngó dâm hơn nhiều Bác Hồ ra vẻ đăm chiêu Con đường "kách mệnh" cần nhiều hy sinh "Minh Khai không giữ cửa mình Lập ngay hội nghị... phê bình nghe chưa?" VI. - Tin Sét đánh Bỗng nghe một tiếng xoẹt ngang Bác Hồ đang sống chuyển sang .. từ trần Bỗng đâu một tiếng xoẹt gần Bác Hồ đang sống... từ trần... chuyển sang Chứa chan nước mắt hai hàng Xót thương goá phụ, lỡ làng cô nhi Thế là bác đã ra đi Chị em thương xót tỉ ti... khóc gào "Bác ơi bác nghĩ thế nào Quảng trường không ở lại nhào ra lăng?" Bác rằng bác chẳng mần răng Làm "cha" không thích, ra lăng cộp rình Đứa nào không biết giữ mình Thì đừng dại trách thằng.. mình chí hô (**) ((**) Nói lái lại xem VII. - Lăng bác Vào trong lăng bác âm u Chị em phụ nữ... hu hu ... hét gào "Ông là đứa mả mẹ nào Sao không hạ xuống để đào đất chôn?" Chửi cho đến tận tông môn Xác thây không rữa, mãi còn lừa dân Chửi cho đến cả vạn lần Khắp trên thế giới xa gần đều nghe "Rằng ông một lão già dê Vợ con rơi vãi: ba bề bốn bên Vẫn còn ra dáng bề trên Làm gương cho đám cháu hiền, con ngoan Cảnh nhà nheo nhóc lầm than Nhờ bao mưu kế gian thần đảo điên Lưu đầy đến cả tổ tiên Tương lai, số kiếp tối đen, mịt mù" Vào trong lăng bác âm u Ô danh, tì vết, ngàn thu... vọng về VIII. - Nhớ lại chuyện xưa Sâu dài thăm thẳm là đêm Bác lần ngang bụng "mần" thêm một hồi Đinh ninh là vợ bác rồi Sáng mai bác nỡ thốt lời... sở khanh "Phi tang chuyện cũ cho nhanh Con lưu luyến nữa, đảng thanh trừng liền" Bác Hồ thuở nhỏ chăn trâu Lớn lên yêu đại... bị Tầu bắt giam Bác khiêm tốn nhất trần gian Nếu không cứ hỏi "Trần Dân Tiên" (*) gàn Không tin thì hỏi "T. Lan" (*) Vừa đi vừa kể chuyện gần chuyện xa ((*) Trần Dân Tiên và T. Lan là bút danh của HCM, viết về mình qua cuốn "Vừa đi vừa kể" ) Chân trời sự nghiệp bao la Sáng trong, đẹp đẽ, thiết tha, khiêm nhường Thói quen của bác khác thường Thích nhìn tiên nữ trần truồng tắm sông Thú vui của bác thật ngông Thích nhìn phụ nữ... nằm không... giữa giường Một đời bác chỉ kỳ công Mài sắc ngòi bút kể công chính mình: "Bác là người vốn đầy kinh nghiệm công việc nước chỉ mình bác lo" Hôm qua còn sống sờ sờ Mà nay bác đã cứng đơ thân hình Núi non, sông nước hữu tình Từ đâu bác ... bất thình lình .., cứng đơ? Trời sinh ra thứ họ Hồ Giang san đất nước thánh đồ vứt đi Nghe như tiếng Bác thầm thì Giữa lòng lăng vắng cười khi một hơi "Vì đảng, bác giả vờ thôi Ngốc chi mà bỏ... trò chơi vợ chồng" Rõ ràng trong bộc trên dâu (***) Thì con người ấy ai cầu làm chi" ((***) Lấy ý từ thành ngữ chữ Hán là "Tang Gian, bộc thượng". * Tang gian=chỗ khuất kín trong bãi trồng dâu, * Bộc thượng= trên bờ sông Bộc - nơi trai gái thường tụ tập làm chuyện đồi bại, dâm ô... Sach báo Việt-Nam đều khẳng định " Bác Hồ là tâm gương cao cả sáng ngơi đạo đức cách mạng, hy sinh cả hạnh phúc riêng tư cho dân tộc VN". Song qua các tư liệu để lại ở tất cả các nơi như Nga, Anh, Pháp, Mỹ, Thái Lan, trung Quốc thì Bác có rất nhiều vợ con, nhưng muốn giữ "hình tượng bác Hồ" mà đối xử với họ rất tệ bạc. Trong di chúc viết ngày 14-8-1969 (chưa tùng công bố ở VN) bác cũng thú nhận sự thần thánh không nên có này...)
|