“Nước không mất vì nỏ thần Trọng Thủy mang đi
Mà vì An Dương Vương lơ là cảnh giác”
“Nước không mất vì nỏ thần Trọng Thủy mang đi
Mà vì An Dương Vương lơ là cảnh giác”
Cô giáo ơi đâu phải vua lơ là cảnh giác
Mà bởi nghênh ngang ngôi báu rượu li bì
Cậy có nỏ thần, đuổi Cao Lỗ đi
Lúc cùng đường thánh thần nào giúp được?
Chém con gái, cầm sừng tê rẽ nước
Hay ho gì chôn hận đáy biển sâu?
Lúc thái bình miếu đường phè phỡn với nhau
Khi hoạn nạn mặc xác dân đen cùng con đỏ
Rùa vàng ơi từ nay xin trao lẫy thần đúng chỗ
Cơ nghiệp họ Hùng chỉ còn chút làm ghi.
P/s: Tác giả Đào Tiến Thi là Thạc sĩ Ngôn ngữ học, Nhà giáo, nguyên Ủy viên BCH Hội Ngôn ngữ học Việt Nam. Hiện công tác tại Nhà xuất bản Giáo dục. (Tễu Blog chú thích).