Tết qua lâu rồi thế mà cái không khí ‘vui như tết’ vẫn còn kéo dài ở làng tôi.
Trong làng đã vui, ra ngoài làng cũng vui nữa. Các cụ có biết ngoài làng đang vui về diều chi không? Thưa, cộng đồng VN ở Toronto vẫn còn nhắc tới cuộc viếng thăm hội chợ Tết Con Rắn vừa qua của thủ tướng Canada. Các cụ ở xa chắc có nghe việc hi hữu này chứ. Canada có hàng trăm sắc dân thiểu số, đất này là đất di dân mà, mỗi sắc dân đều có những ngày lễ tết riêng. Xưa nay ít khi có việc chính quyền liên bang đến chúc mừng tết riêng một sắc dân nào. Gửi thư chúc mừng thì có còn việc đến tận nơi chúc mừng thì không.Thế mà việc này đã xảy ra với sắc dân thiểu số VN ở đây. Cộng đồng VN Toronto đã tổ chức hội chợ tết Con Rắn ngày 19.I.2013 và đích thân thủ tuớng Harper của liên bang Canada đã đến hội chợ, đã lên diễn đài chúc tết mọi người. Ông và 7 ông bộ trưởng liên bang đã đứng lên chào cờ VNCH và mặc niệm những người VN đã nằm xuống. Riêng bộ trưởng Bộ Di Dân Jason Kenney còn quàng một thêm lá cờ vàng của chúng ta, trông cảm động làm sao.
Ông Từ Hoè sống ở miền tây là sinh quán của thủ tướng Harper nói nhỏ với cả làng : Việc thủ tướng liên bang đến chúc tết đồng bào VN gốc tỵ nạn chúng ta mà không đến dự tiếp tân ở tòa đại sứ Việt Cộng hay Trung Cộng, phải có nhiều lý do, các cơ quan truyền thông đã và đang bàn luận về việc này. Riêng tôi thì tôi nghĩ có lẽ cũng do một lý do thâm sâu mà ít người biết tới. Đó là việc ngày xưa cậu Harper khi còn là sinh viện đã theo học môn kinh tế với một ông thày VN. Cậu kính phục và yêu ông thày này lắm. Đó là Giáo sư Pierre Ninh Văn Tú. GS Tú ngày xưa du học Úc Châu, đậu tiến sĩ về kinh tế hạng tối ưu, được mời dạy môn kinh tế ở nhiều nước. Sách giáo khoa do ông biên soạn được nhiều đại học danh tiếng thế giới xử dụng. Ông được đại học Calgary ở Alberta mời dạy học. Chính nơi này, ông thủ tướng tương lai Harper đã học môn kinh tế với Giáo Sư Tú. Cô Angela Ninh là trưởng nữ của GS Tú đã học một lớp với ông Harper.
Các cụ có thấy cái tin của ông Từ Hoè độc đáo không ?
Dân làng tôi nghe tin này xong thì ai cũng sung sướng và tự hào về việc một thày giáo VN đã dạy trò Harper, ai ngờ đã góp sức tạo ra một ông thủ tướng cho Canada. Trò này đã nhớ ơn thày và yêu luôn quê hương của thày, yêu luôn đồng bào của thày. Các cụ có sung sướng và tự hào như chúng tôi không cơ?
Tin thủ tướng Canada đến chúc tết cộng đồng VN đã dài đủ rồi, bây giờ xin được nói chuyện thời sư hầu các cụ nha. Chuyện nổi nhất là chuyện một hồng y Canada có thể được bầu làm giáo hoàng. Sau khi Đức Giáo Hoàng Benedict 16 từ nhiệm, báo chí Canada rất sôi nổi về việc bầu giáo hoàng sắp tới. Báo Canada sắp hạng 6 vị hồng y có thể lên ngôi giáo hoàng, đứng đầu danh sách này là Hồng Y Marc Ouellet, 68 tuổi, gốc ở Quebec, Canada. Hiện HY Ouellet đang làm bộ trưởng Hội đồng Giám Mục Thế Giới ở Roma. Ngài được mô tả là đạo đức, thông thái, có tài lãnh đạo. Các cụ biết không, Canada là đất Thiên Chúa Giáo, một nửa dân số Canada là người Công Giáo nên ai cũng cầu mong cho HY Ouellet lên ngôi giáo hoàng. Hy vọng tháng sau tôi sẽ được hân hạnh xác nhận tin mừng này với các cụ nha.
Riêng trong làng tôi, mấy bà mấy cô lại đang run sợ vì có lẽ ngày tận thế đang tới thật rồi. Các bà vịn vào những tin quan trọng như một giáo chủ đột nhiên từ chức, rồi ngay sau khi ngài tuyên bố từ chức thì có 2 tiếng sét lớn nổ ngay trên nóc nhà thờ chính tòa St.Peter ở Roma. Chuyện sét nổ là có thực, giới truyền thông có ghi được hình ảnh rõ ràng. Ngoài ra ngày 15 tháng Hai, chỉ sau 4 ngày từ chức của Đức Giáo Hoàng thì bên Nga chịu bao nhiêu tảng thiên thạch ngoài vũ trụ bao la bay tới, hàng ngàn người bị thương. Biến cố thiên thạch này ở ngoài vòng tiên đoán và kiểm soát của loài người.
Tin hay không tin ngày tận thế thì tùy qúy vị, nhưng những sự kiện đó đã có thực. Mà thôi, không nói mấy chuyện này của phe các bà làng tôi nữa. Xin kể mấy chuyện ở Canada vui hơn.
Trên hệ thống truyền thông chắc các cụ đã biết nhiều tin về thời sự chính trị kinh tế và văn hoá rồi nên bây giờ tôi chỉ xin kể mấy tin bên lề, tuy không quan trọng nhưng ‘rất Canada’. Tin đầu tiên là việc hình lá phong ( maple ) trên tờ giấy bạc mới $20. Nó vừa phát hành đã bị chê ngay là không phải lá phong Canada mà là lá phong ở Na Uy. Nhà thực vật học Sean Blaney ở New Brunswick miền đông vừa lên tiếng. Ông bảo tiền Canada thì phải in hình lá phong Canada chứ. Các cụ biết lá phong là biểu tượng của Canada trên quốc kỳ Canada chứ. Trên thế giới có hơn 160 loại phong, riêng ở Canada có 10 loại đẹp nhất hoàn cầu. Cây phong ở Canada vừa đẹp vừa cho sirô làm đường ngon đặc biệt. Ngân hàng Canada lên tiếng trả lời: lá phong in trên tờ giấy bạc, tuy có gốc ở Na Uy nhưng đã nhập cảng vào Canada từ thế kỷ 18 nên nó có quốc tịch Canada lâu rồi. Các cụ thấy chưa, cái xứ đã chọn lá phong làm biểu tượng thì họ trân quý lá phong kỹ lắm. Canada đang in tiếp các tờ giấy bạc mới, lá phong trên tờ 20 đã bị chỉ trích thì chắc lá phong trên những tờ $50 va $100 sẽ được nghiên cứu cẩn trọng hơn.
Tin tiếp theo liên hệ tới mấy con vật tiêu biểu của miền đất thiên đàng hạ giới này. Canada ba mặt giáp đại dương nên có bờ biển rất dài. Con vật tiêu biểu của duyên hải Canada là con hải cẩu. Các anh chị chó biển này sinh sôi nảy nở nhiều kinh khủng. Thức ăn của các ngài là hải sản. Ngành ngư nghiệp Canada phải bảo tồn hải sản nên mỗi năm mỗi loại bớt các ngài đi. Thế là mấy ông mấy bà trong hội bảo vệ thú vật trên thế giới làm ầm lên, to tiếng nhất là cô đào già Brigitte Bardot bên Pháp. Mặc cho họ to mồm, Canada cứ duy trì chính sách giết bớt hải cẩu. Việc này vừa bảo vệ ngành hải sản, vừa có lợi cho ngành xuất cảng da hải cẩu. Da hải cẩu Canada được thế giới thời trang khắp nơi rất ái mộ. Ông ODP và ông Từ Hoè trong làng tôi khi thấy người Canada giết hải cẩu chỉ lấy bộ da, còn bao nhiêu thứ khác qúy báu đều vất bỏ đi hết thì tiếc hùi hụi. Cái này mà biết biến chế thành tiên dược ‘Tam Tinh Hải Cẩu Bổ Thận Hoàn’ thì sẽ thu về núi tiền. Ngày xưa ở Saigon các bậc trượng phu xài thuốc bổ dương Tam Tinh chắc là đã bị xài đồ giả rồi vì chủ nhân là cụ Võ Văn Vân làm gì có hải cẩu thật. Cụ Võ Văn Vân ơi, giá cụ còn sống thì làng tôi nhất định mời cụ sang đây, chúng ta sẽ chung sức sản xuất thuốc tiên để cứu nhân độ thế và để đánh bại cái hãng Viagara đang kiêu ngạo kia.
Con vật thứ hai mà tôi muốn nói tới là con gấu bắc cực. Ở phía bắc của Canada có loại gấu trắng rất đẹp. Tên nó là Polar Bear. Vì nó sống với tuyết nên bộ lông của nó trắng như tuyết, thế giới thời trang mê bộ lông nó hết sức. Khác với hải cẩu dân số cứ tăng lên, dân số loại gấu này đang bị suy giảm vì băng tuyết trên bắc cực mỗi ngày mỗi tan đi do khí hậu đang ấm lên. Một nơi nổi tiếng được mênh danh là thủ đô của Gấu Bắc Cực là thành phố Churchill ở mạn bắc bang Manitoba. Du khách muốn xem gấu bắc cực thì xin mời đến đây, sẽ có những du thuyền để chở qúy vị đi xem chúng tận mắt.
Ngoài tin về hải cẩu và gấu bắc cực, còn có tin mà các nhà điểu học cho là rất vui. Đó là sự xuất hiện của một loài chim đuôi xanh gốc Á Châu. Tên nó là Bluetail. Đây là một loại chim bé nhỏ như con chim sẻ, đầu mầu nâu, hai bên sườn màu cam, lưng và đuôi mầu xanh. Nó đã xuất hiện ở miền tây Canada. Tại sao giống chim bé nhỏ gốc Á Châu có thể bay nổi nửa vòng trái đất để tới được Canada? Các nhà điểu học cho rằng đây là phép lạ của phong trào di cư do việc thay đổi khí hậu. Dân làng tôi thì cho rằng nó theo người di dân Á Châu đi tỵ nạn, đúng như lời ông bà ta đã dạy ‘Đất lành chim đậu’. Nó bắt chước con cá chép mà tôi đã kể hầu qúy cụ trước đây. Các cụ nhớ chuyện con cá chép Á Châu đang phát triển ào ào ở Ngũ Đại Hồ giữa biên giới Hoa Kỳ và Canada chứ.
Tôi trình bày đã dài, bây giờ tôi xin ông ODP tiếp sức.
Bồ chữ ODP nói ngay : Tôi xin kể chuyện ông Từ Hoè còn nóng hổi. Suốt thời gian ăn tết vừa qua ở Toronto, tôi và ổng hầu như gặp nhau hằng ngày. Biết bao nhiêu là chuyện đã nói đã trao đổi. Hình như có 2 chuyện này ông chưa nói với cả làng. Thứ nhất là một câu thách đố. Ông bảo ông có câu này mà chưa có ai đối được : ‘ Nồi ba ba đã chín’ , nghĩa bình thường là nồi nấu món ba ba đã chín, có thể nhậu được rối. Nhưng cái nghĩa thứ hai mới là gay. Đây là bài tính nhân : ba nhân với ba là chín, 3x3=9. Có người đã đối lại là ‘thúng cát cát đày xe’ và cắt nghĩa đây là câu pha tiếng Pháp: quatre x quatre = seize , 4x4=16. Ông Từ Hoè không chịu câu này vì tiếng ‘cát’ chỉ đi một mình, không ai nói ‘cát cát’ bao giờ. Làng tôi chưa ai đối được. Xin mời các cụ bốn phương góp câu đối nha.
Nhân tiện đang nói về câu đối. Năm ngoái ông ODP có ra một câu thách đối mà cũng chưa có ai đối được. Ông bảo ở Montréal có một quán nhậu VN rất ngon, ai cũng biết, đó là quán ‘Ông Cả Cần’. Ở đây có câu thách đối : Ông Cả cần chi đều có cả’. Vậy cũng xin các cụ góp lời nhá.
Còn đây là câu chuyện thứ hai. Ông Từ Hoè đọc một bài thơ của Cụ Hoàng Trọng Thược. Bài thơ có 3 đoạn, tôi thấy dài quá, chỉ xin trình đoạn đầu, như thế này :
Càng già càng dẻo lại càng dai
Lão tướng ra quân chẳng kém ai
Đấu mấy hiệp liền không đuối sức
Tranh ba ngày tiếp chẳng mòn hơi
Khi mau khi chậm khi mơn ngắn
Lúc xuống lúc lên lúc thọc dài
Mòn lông banh nỉ lão còn chơi
Đố các cụ : ông gìà này làm cái trò gì.
Mấy bà mấy cô trong làng tôi nghe xong đoạn thơ thì la lên là thơ tục vì cho rằng thơ tả việc ông già làm tình. Nghe mấy bà mấy cô la mà tôi buồn cười. Chắc mấy bà mấy cô trong mấy ngày tết đã ngâm thơ Hồ Xuân Hương nhiều qúa chăng.
Tôi sợ bà cụ B.95 cũng ùa theo nên tôi phải giảng ngay : Đoạn thơ trên tả ông già gân đánh tennis ! Nghe xong mấy bà mấy cô trong làng mới à lên một tiếng rồi cười xòa và xin lỗi vì cái đầu không trong sáng của mình.
Nói đến đây rồi ông ODP xin hết. Ông nhìn anh John : mấy chuyện liên hệ tới văn chương chữ nghiã, không ai nói hay hơn anh. Lần trước anh đã luận về liền ông thì dính với chữ ĂN như ăn học, ăn chơi, ăn cưới, ăn vạ… liền bà thì dính với chữ LÀM như làm cơm, làm vợ, làm dâu, làm mẹ… Chắc anh còn thấy nhiều thứ lạ trong tiếng Việt lắm. Xin anh nói tiếp. Dân làng ai cũng vỗ tay hoan hô lời đề nghị này.
Qủa đúng vậy. Đây là môn tủ của anh John. Anh gật đầu và diễn thuyết ngay. Anh bảo khi xưa lúc bắt đầu học tiếng Việt để chuẩn bị lấy Chị Ba Biên Hòa, anh đã sửng sốt về những điều lạ lùng của ngôn ngữ nhà vợ . Ngoài hai chữ Ăn và Làm trên đây, anh còn thấy chữ ĐÁNH cũng hay qúa. Cái gì cũng đánh hết. Này nha, đánh bi, đánh đáo, đánh bạn, đánh đu, đánh mất, đánh rớt, đánh tiết canh, đánh chén, đánh giặc… và sau cùng là đánh rắm. Chị Ba nghe đến đây thì không cho anh nói nữa. Chị bảo trưng ra bấy nhiêu tiếng Đánh như vậy là đủ rồi, anh hãy nói sang đề tài khác.
Cái anh John này giỏi thật, nghe vợ yêu cầu một cái là anh chuyển sang đề khác ngay. Anh xin nói về tiếng Việt mà bà con ta đang nói ở bên Mỹ. Anh chị thường đi qua Mỹ thăm bà con, mỗi lần đi là anh thu được bao nhiêu tiếng cười. Đặc biệt việc nghe mấy ông già bà già ít học bên đó phát âm các địa danh. Như Massachusetts thì đọc là ‘ mả cha chú chệt’, Commercial Bank thì đọc là ‘con mẹ xin ăn’, đường Cullen là đường ‘cù lần’, tên cháu trai Tommy thì gọi cháu là ‘tô mì’, Christopher là ‘tô phở’, tên cháu gái Michelle thì gọi là con ‘mì xào’, Sally là con‘xá lỵ’. Nghe các cháu kể chuyện Romeo and Juliet thì ông già bà già hỏi ‘ tuị bay nói cái gì rôbinê và toa lét vậy?
Nghe đến đây thì cả làng cười bò ra. Cô Cao Xuân lên tiếng : Tai các cụ bên Mỹ lộn xộn quá. Tai các cụ bên đó thua xa cái tai các cụ bên Canada này. Tôi xin chứng minh. Tên thành phố Toronto, các cụ VN đọc là ‘tổ rồng to’, chỉ đọc lên không thôi đã nghe thấy lòng yêu quê hương của mấy cụ. Mấy cụ thì cười ha ha rồi nói : Mình bỏ quê hương Rồng Tiên sang đây, ai ngờ lại được ở ngay đất ‘tổ rồng’. Chưa hết, ở Toronto có con đường Woodbridge, mấy cụ ở con đường này đều cười khà khà. Rõ ràng quê hương chạy theo mình. Woodbridge có phải là ‘đường Cầu Gỗ, đường Cầu Kho’ ở Saigon không nào? Còn các cụ đọc tên thành phố Montréal nói tiếng Pháp ở Québec, Montréal đọc là ‘mộng lệ an’, nghe thơ qúa chứ, phải không cơ.
Rồi anh H.O. giơ tay góp ý. Anh xin góp chuyện về giọng Bắc Kỳ. Rằng có một em học văn với một cô giáo Bắc Kỳ. Bữa đó đi học về mẹ hỏi bài văn của con được bao nhiêu điểm, cô bé mặt méo xẹo : Con bị cô giáo cho 0 điểm vì cô bảo con dám xúc phạm tới cô. Bà mẹ đòi xem bài văn. Trong bài em bé viết : Cô giáo em là một nhà giáo dục luôn luôn say mê chồng người. Cô giáo đã khoanh đỏ chữ ‘chồng’, cho điểm 0, và cô còn dọa sẽ đem việc này ra hội đồng kỷ luật. Em bé nói với mẹ : Con nghe cô nói làm sao thì con ghi xuống làm vậy, đâu có dám hỗn láo gì đâu. Mẹ cô phải giải thích mãi về cái giọng Hà Nội của cô giáo : Con à, người Bắc, nhất là người Hà Nội ngày xưa phát âm chữ TR và CH giống y như nhau. Trồng người với chồng người đọc giống nhau. Trồng người là lời Đức Khổng Tử ngày xưa khi ngài bảo muốn lời trong một năm thì trồng lúa, muốn lời trong 10 năm thì trồng cây, muốn lời trong 100 năm thì trồng người. Còn ‘muốn chồng người’ là ý tà dâm muốn chiếm chồng của người khác.
Chị Ba Biên Hòa lên tiếng ngay : Chỉ có người Bắc là đọc TR và CH giống nhau, chứ người Nam chúng tôi thì phát âm rất rõ. Anh John cũng gật đầu đồng ý như vậy, rồi anh nói tiếp : Chúng ta đang làm anh H.O. cụt hứng mất rồi. Mọi khi anh H.O. kể chuyện thì tôi thấy không bao giờ anh kể một chuyện , mà bao giờ cũng là 2 hay 3 chuyện. Bữa nay, anh mới kể một chuyện thì đã bị chúng ta đã ngắt lời. Anh H.O. à, anh đừng mất hứng, hãy tiếp tục thói quen cao đẹp của anh là kể thêm 2 hay 3 chuyện vui nữa đi. Làng hãy còn không khí vui ngày tết mà.
Anh H.O. vui mừng thấy rõ. Anh xin kể thêm 2 chuyện nữa có dính chút xíu tới tết. Chuyện thứ nhất về chữ PHÚC. Ngày tết, chúng ta có thói quen vẽ thiệp xuân với chữ Phúc, treo chữ đại tự Phúc trước cửa, treo xuôi hay treo ngược cũng được. Cái gốc treo chữ Phúc ngược như thế này : Đời nhà Thanh bên Tàu, có ông quan của Thái tử Cung Thân ra lệnh cho lính treo chữ Phúc trên các cửa chính ra vào ngày đầu năm để cầu hên, có tên lính không biết chữ đã treo chữ Phúc ngược. Thái Tử Cung Thân giận lắm ra lệnh chém đầu tên này. Vị quan phủ giầu lòng nhân ái muốn cứu sống tên lính của mình bèn thưa với thái tử rằng : Chữ Phúc treo ngược gọi là ‘Phúc đảo’. Mà Phúc đảo đọc nghe mài mại như Phúc đáo. Mà phúc đáo có nghĩa là Phúc đang tới. Ngày tết mà có phúc lộc tới thì đây là điềm lành. Thái tử Cung Thân nghe xong thấy xuôi tai, không những tha chết mà còn thưởng vàng bạc cho tên lính hầu nữa. Do tích này mà ta thấy nhiều nhà treo chữ Phúc ngược trước cửa là vậy.
Chuyện thứ hai là chuyện nhà thờ. Ngày tết thì tôi đi nhà thờ hái lộc. Có người bạn chúc tết nhau xong thì xin kể một câu chuyện vui lì xì cho mọi người. Chuyện như thế này: Bữa đó trong vườn hoa nhà thờ, một giáo dân nhìn thấy linh mục chính xứ vừa đi vừa nói chuyện với một người có dáng thương gia. Ông giáo dân này tò mò lắng nghe thì thấy hai người đối đáp như thế này :
- 50 ngàn đồng
- Không được
- 100 ngàn đồng
- Không thể được
- Giá chót là 200 ngàn đồng, cha đồng ý ngay chứ?
- Không bao giờ được.
Nói xong câu 200.000 thì vị thương gia kia lắc đầu rồi bỏ đi.
Ông giáo dân mới tới gần linh mục chính xứ rồi nói nhỏ : Cha ơi, sao cha từ chối số tiền lớn như vậy? Số tiền lớn này sẽ làm được bao nhiêu việc hữu ích cho giáo xứ. Vị linh mục nhìn ông này rồi hỏi :
- Anh có biết ông ta đòi trao đổi với tôi cái gì không?
- Thưa, không biết
- Ông ta xin nhà thờ của mình mỗi lần đọc kinh xong, thay vì nói Amen, thì cả nhà thờ sẽ nói Coca Cola ! Ông ta là giám đốc hãng Coca Cola đấy
Cả làng vỗ tay khen hai chuyện hay và khen là chuyện thơm tho trong sạch. Việc này quả là hiếm vì anh H.O. thường nói chuyện mặn và dưới thấp không à.
Nhân đầu năm ngày rộng tháng dài, các bà các cô đòi nghe chuyện nữa. Và anh John lại được mời nói chuyện chữ nghĩa tiếp theo. Anh John xin được nói về chuyện ngôn ngữ . Bữa nay anh xin đổi lãnh vực, thay vì nói về tiếng Việt thì anh xin được nói về tiếng Anh. Anh bảo nhiều tiếng mang ý nghĩa cũng hay lắm.
Chẳng hạn chữ tin tức, tiếng Anh là NEWS. Đã là tin tức thì phải là tin tứ phương mới hay và mới đầy đủ, do đó chữ NEWS là tổng hợp của 4 phương đông tây nam bắc, North + East + West + South.
Chẳng hạn tên các châu Asia, America, Australia, Africa, Europe, nhìn vào mặt chữ thì ta thấy châu nào chữ đầu và chữ cuối đều giống y như nhau, 4 châu đầu thì đều bắt đầu bằng chữ A và tận cùng cũng bằng chử A. Europe cũng vậy, bắt đầu bằng chữ E và tận cùng cũng bằng chũ E. Hay qúa chứ.
Về tên một số quốc gia, bạn bè tôi ngày xưa cũng tán ra nhiều ý lắm. Chẳng hạn :
- HOLLAND = Hope Our Love Lasts And Never Dies ( Hy vọng tình yêu của chúng mình bền vững và không bao giờ chết)
- ITALY = I Trust And Love You ( Anh tin và yêu em )
- FRANCE = Friendship Remains And Never Can End ( Tình bằng hữu tồn tại mãi, không bao giờ chấm dứt)
- CHINA = Come Here I Need Affection ( Em hãy đến đây, anh cần tình thương yêu)
Cả làng vỗ tay về chuyện tán chữ như trên. Quả là hay. Anh H.O. có vẻ thích lối tán này lắm. Anh bèn hỏi anh John : Thế còn tên nước VN hiện nay viết tắt là CHXHCNVN thì ghép bởi những chữ gì. Thấy câu hỏi này qúa khó đối với anh John nên ông ODP nhảy vào ngay. Ông bảo bạn bè ông ngày xưa cũng đã chơi cái trò này, họ đọc thế này :
CHXHCNVN = Chẳng Hề Xấu Hổ Chút Nào Vì Ngu.
Nghe đến đây thì cả làng bò ra cười vì cho là hay và đúng qúa. Các cụ có thấy thế không cơ? CSVN vì ngu nên mới bám đít anh Tàu, kẻ thù truyền kiếp của dân tộc VN. Bây giờ lại còn bán đất bán đảo bán rừng bán biển cho Tàu nữa.
Để cho dân làng cười và bình luận xong, ông ODP nói tiếp :
Nói CSVN ngu dốt là nói đúng. Một đảng có hơn 3 triệu đảng viên mà ngu dốt đến độ đã đặt tên nước theo cấu trúc tiếng Tàu. Cái gì cũng theo Tàu. Theo cấu trúc tiếng Tàu, trong một danh xưng thì những tiếng phụ ( modifier) bao giờ cũng đi trước tiếng chính ( nucleus), tiếng chính bao giờ cũng đi sau cùng. Còn cấu trúc tiếng Việt thì trái lại, tiếng chính đi trước những tiếng phụ. Trong cái tên dài thoòng 8 chữ trên đây của VC, tiếng Việt Nam là tiếng chính mà lại ở vị trí sau cùng, rõ ràng VC đã đặt tên nước theo lối tiếng Tàu. Nhục chưa các bạn ? Danh xưng của Miền Nam trước 1975 là Việt Nam Cộng Hòa, danh xưng này đã theo đúng cấu trúc tiếng VN vì Chữ Việt Nam là chính đi đầu, Công Hoà là tiếng phụ đi sau.
Tôi nghe nói VC đang hô hào toàn dân góp ý về việc sửa đổi bản hiến pháp 1992, và mới đây đã có bản kiến nghị góp ý của 800 trí thức, trong đó có 2 ý quan trọng , một là đổi quốc danh, thay vì Công Hòa Xã Hội Chủ Ngĩa Việt Nam thì nên đổi ra Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, hai là bỏ điều 4 hiến pháp dành độc quyền cai trị cho đảng CS. Nếu quốc danh là Việt nam Dân Chủ Cộng Hòa thì đúng với tinh thần cấu trúc tiếng Việt.
Rồi ông ODP nói tiếp sang chuyện sử VN. CSVN đã bóp méo lịch sử, gieo sai lầm vào nhiều thế hệ. Đúng y như nhà văn Alex Haley đã viết ở dòng cuối tác phẩm Roots của ông :‘Kẻ chiến thắng là kẻ viết sử’. Trong các sách sử và văn học, CSVN đã không hề nhắc tới những sự kiện quan trọng này :
- VC cướp chính quyền và thủ tiêu các đảng phái quốc gia thời 1945, 1946.
- Một triệu đồng bào di cư bỏ miền Bắc của Hồ Chí Minh để vào trong Nam với Ngô Đình Diệm năm 1954.
- Kỳ cải cách ruộng đất,VCgiết hàng trăm ngàn người vô tội thập niên 1950.
- Cuộc tấn công Miền Nam tết Mậu Thân 1968, VC giết mấy ngàn người ở Huế
- Bỏ tù và đầy đọa các quân nhân và công chức của VNCH sau 1975.
- Biến cố Thuyền Nhân trong thập niên 1980 với 2 triệu người bỏ nước trốn đi.
Những việc xấu xa trên đây của CSVN phải được ghi chép vào chính sử VN. Chúng không viết nhưng chúng ta và con cháu chúng ta sẽ viết.
Tôi vừa được một tin rất vui là việc viết lại giai đoạn lịch sử này đã được bắt đầu với GS Nguyễn Thị Liên Hằng, hiện đang dạy sử tại Đại Học Kentucky bên Hoa Kỳ. Vị giáo sư trẻ trung này đã bỏ ra nhiều năm nghiên cứu lịch sử, năm 2001 và 2002 về VN điều tra tại chỗ, tìm được cả tài liệu trong văn khố mật của CSVN, và khi trở lại HoaKỳ cô đã tiếp cận được các nguồn sử của Bộ Ngoại Giao và Quốc phòng. Cô đã tìm ra cái dã tâm của CSVN trong cuộc chiến. Cô ghi chép các sự kiện này trong tác phẩm nổi tiếng‘ Hanoi’s War’. Tác phẩm phát hành năm qua và đã được trao giải thưởng uy tín Edward M. Coffman. Các cụ nhớ mua cuốn sách này để đọc và chuyền cho con cháu đọc nha, và nhất là gửi về VN làm qùa tặng cho bạn bè. Các cụ cứ mở máy điện toán, vào Google là thấy tác phẩm và tác giả này ngay. Đọc xong cuốn sách này ta mới thấy tội của CSVN lớn biết chừng nào, mà đứng đầu băng đảng tội ác này là Lê Duẫn, Lê Đức Thọ rồi mới đến Hồ Chí Minh. Rồi ta thấy Ông Mikhail Gorbachev cựu thủ lãnh đảng CS Nga nói đúng vô cùng. Khi đã tỉnh mộng và từ bỏ đảng, ông cựu thủ lãnh này đã nói một câu để đời : CS là gian dối, ta không thể sửa chữa được CS, ta phải vất nó đi. Cũng một luận cứ đó, cựu tổng thống Nguyễn Văn Thiệu của VNCH, tuy không nổi tiếng nhưng cũng đã nói một câu cũng để đời : ‘Đừng tin những gì CS nói mà hãy nhìn kỹ những gì CS làm’.
Chúng ta nên vui mừng vì lịch sử chiến tranh VN giai đoạn cận đại đang được viết lại. GS Vũ Quốc Thúc đã làm việc này với tác phẩm ‘Thờ Đại Của Tôi’, nay GS Nguyễn Thị Thanh Hằng thuộc thế hệ trẻ đang tiếp sức.
Bà con ơi, hãy vui lên. Ánh sáng cuối đường hầm đang ló rạng, cái đảng dối trá xấu xa đang bắt đầu tan rã rồi.